Việc
thứ hai anh ta xúc tiến là: t́m tất cả các số điện thoại của những bạn bè,
thân thích của tôi để liên lạc. Nhiều anh bạn thắc mắc tại sao tự nhiên
Công An hỏi số máy bàn, số di động của ḿnh! Tôi liền giải thích cho mọi
người. Quả là như vậy. Tôi đi đến đâu anh ta gọi điện hỏi thăm đến đó,
không có điện th́ gọi cho Công An khu vực, Công An Xă sục sạo đến nơi.
Đây là một cuộc
đối thoại giữa Phó ông An Huyện Đỗ Thái Ḥa với một gia đ́nh:
- Ông Hồi đang ở
đó phải không?
- Vâng. Gia đ́nh
trả lời
- Ai đấy! Có việc
ǵ không?
- Chúng tôi hỏi
có ông Hồi đấy không thôi.
- Có cần gặp anh
Hồi không?
- Không,
chỉ hỏi vậy thôi.
Có những lần tôi
với người bạn đi chơi về, vừa về đến nhà anh, vợ anh ta bức xúc:
- Các anh đi đâu
mà để Công An suốt ngày bám đít thế?
-
Làm sao, Công An đến đây à? Anh bạn tôi gặng hỏi vợ.
-
Hai anh vừa đi khỏi th́ ông Ḥa Công An gọi điện hỏi “chú có ở nhà
không?”. Em bảo: “Nhà em đi vắng”. “Đi với ông Hồi phải không?”. “Vâng. Có
việc ǵ không anh?”. “Không. Cô nên khuyên bảo chú là cắt bỏ việc chơi
bời, quan hệ với ông Hồi đi. Ông đang là đối tượng chính trị, bọn tôi đang
theo dơi, rây vào đó là ảnh hưởng đến bản thân, gia đ́nh đấy!”. “Đi ăn cỗ
chứ có làm ǵ đâu mà chính tri, chính anh ở đây!”. “Tôi nói thôi là thôi.
Tôi là Ḥa Công An đây!”. “Vâng, em biết rồi!”.
-
Thôi kệ nó, việc nó, nó làm, ḿnh có làm ǵ sai trái đâu mà sợ. Anh bạn
tôi trấn an vợ.
-
Nhưng bực lắm cơ, cứ như người ta đi ăn trộm, ăn cướp không bằng!
Có
mấy anh bạn tôi ở mấy xă thuộc vùng sâu, vùng xa, có dịp ra thị trấn, được
tin tôi “gặp nạn”, đến thăm tôi, ở lại ăn cơm, hôm sau Công An khu vực đến
tận nhà hạch sách; có người khiếp đảm, có người thách đố lại. Những ai là
đảng viên, là cán bộ từ đó “cạch”, không dám đến; những người “vô sừng, vô
sẹo” tỏ vẻ ra thích thú, càng đến nhiều như muốn khiêu khích. Có anh là sĩ
quan Công An vừa nghỉ hưu, một hôm đến thăm tôi ở lại ăn cơm cùng gia
đ́nh, hôm sau bị Phó Công An Huyện Đỗ Thái Ḥa gọi, sạc cho một trận. Tức
quá nhưng không làm ǵ được, biết là đă nghỉ hưu nhưng không dám căi lại
v́ sợ bị liên lụy. Nhiều lần rượu vào không ḱm được chửi đổng sau lưng
thậm tệ. Có mấy lần tôi cùng người bạn đi ra khỏi địa phương, Công An sục
sạo khắp mọi nơi, điện thoại các nơi t́m kiếm. Hai ngày sau, Trưởng Công
An Xă đến gặp anh bạn tôi, hạch sách:
-
Hôm vừa rồi anh với ông Hồi đi đâu?
-
Chú hỏi tôi với tư cách ǵ? Anh em hay tư cách Trưởng Công An?
-
Anh em, t́nh cảm thôi.
-
Nếu thế th́ tôi nói với chú rằng tôi với ông Hồi đi ăn cưới. Có ǵ không?
-
Em hỏi vậy thôi v́ Công An Huyện yêu cầu em hỏi cho rơ.
-
Nói như thế là rơ rồi đúng không? Tôi nói cho chú biết nếu hôm nay chú hỏi
tôi với tư cách là Công An th́ xin lỗi, tôi không có trách nhiệm phải trả
lời. Tôi với Hồi chơi bạn với nhau từ lâu lắm rồi, lúc nó đang quyền chức
tôi cũng chơi với nó, bây giờ tôi cũng chơi với nó. Nếu nó sai th́ sai với
Pháp Luật chứ nó không sai với tôi. Chúng tôi vẫn là bạn của nhau, không
ai có quyền ngăn cản, nói rơ cho chú biết thế.
Từ
đó Công An các cấp không hề đếm xỉa ǵ đến anh bạn tôi, mặc dù chúng tôi
vẫn chơi với nhau thân thiết.
Việc thứ ba anh ta làm mà có lẽ tôi không thể nào quên được, đó là: có hai
lần, Phó Công An Huyện dẫn một tốp Công An quân phục có, thường phục có,
đến trường Tiểu Học Kai Kinh gặp riêng vợ tôi với mục đích làm công tác tư
tưởng. Tốp công an này đi bằng xe cảnh sát lao thẳng vào trường. Thầy, Cô
giáo cùng các cháu học sinh ngơ ngác, hoảng sợ v́ thấy Công An ập đến,
tưởng sẽ bắt ai! Lần thứ nhất họ nói mềm dẻo, đề nghị vợ tôi cùng hợp tác
vận động tôi từ bỏ con đường đấu tranh dân chủ... Về nhà vợ tôi bức xúc,
định lên tiếng phản đối nhưng rồi nghĩ chắc chỉ lần này thôi nên cố nén
chịu. Không ngờ khoảng tháng sau tốp Công An lại đến, với số lượng đông
hơn. Họ mời vợ tôi ra gặp riêng rồi chỉ trích rằng là đảng viên để chồng
đi phản dân, hại nước , không có sự hợp tác với Công An để răn đe, giáo
dục... Vợ tôi tức lắm nhưng ở nhà trường không dám căi lại.
Về
đến nhà vợ tôi gọi điện cho Đỗ Thái Ḥa đề nghị gặp riêng ở bất cứ đâu để
nói chuyện. Tối hôm đó anh ta sang nhà tôi. Vợ tôi nói gay gắt vào mặt anh
ta: “Nếu anh muốn gặp riêng, có thể mời thẳng lên đồn Công An, em sẵn sàng
đi ngay, rồi anh muốn hỏi ǵ, nói ǵ cũng được. Đằng này anh hùng hùng, hổ
hổ, dùng xe cảnh sát, lực lượng Công An đến nhà trường mục đích chỉ là gặp
riêng em, em phản đối. Em nói trước, nếu c̣n lần sau nữa em chửi vào mặt
anh đấy! Anh làm như vậy để làm ǵ? Để em sợ chắc? Anh làm cho nhà trường
người ta coi em thế nào? Các cháu học sinh hoảng loạn anh thấy thích lắm
sao? Em không ngờ anh lại tầm thường đến như vậy...”.
-
Không, anh chỉ nghĩ đơn giản là lên đó tiện hơn gặp chỗ khác. Thôi được
rồi, rút kinh nghiệm, anh sẽ điều chỉnh lại.
Suốt từ đó đến nay tự nhiên biệt tăm hơi không thấy anh ta đến nhà tôi,
không gọi điện cho tôi, cũng không gọi điện cho những bạn bè tôi để t́m
kiếm tôi.
Tôi
hiểu anh ta đă biết ḿnh là ai, và tự ư thức được ḿnh hăy làm đúng bổn
phận được giao, sốt sắng quá không những không được việc mà c̣n bị thiên
hạ coi thường, lộ tẩy chân tướng của một kẻ tầm thường.
Cứ
tưởng những dự đoán của tôi về thời cơ cuối cùng của ông bạn Phó Công An
Huyện là chính xác. Nhưng tôi đă nhận định sai, bởi cùng lúc đó, trên Tỉnh
đă điều động người khác đến làm Trưởng Huyện thay thế Trưởng Huyện trước
lên làm Phó Giám Đốc Công An Tỉnh.
Được tin tôi bị Đảng Cộng Sản Việt Nam khai trừ ra khỏi Đảng, cách chức
các chức vụ tôi đang đảm nhiệm và buộc thôi việc, Đài Á Châu Tự Do; Đài
Chân Trời Mới, Đài VN Sydney, các Diễn Đàn về dân chủ cùng nhiều bạn bè
thân hữu điện thăm hỏi, chia sẻ với tôi. Tôi bắt đầu công khai phát biểu
mạnh mẽ, thẳng thắn về quan điểm của ḿnh mà không một chút do dự, bởi mọi
cái cần rũ bỏ đến nay đă rũ bỏ được, tâm trạng thanh thản, thoải mái và tự
thấy ḿnh đă tiến lên một nấc thang mới trên con đường đă lựa chọn, sẵn
sàng tư thế chủ động đối mặt với những thế lực đầy mưu mô, xảo quyệt trên
chặng đường tiếp theo. Tôi cũng bắt đầu bắt tay vào viết một số bài lấy
các bút danh khác nhau, cổ vũ cho phong trào dân oan đang rầm rộ tổ chức
biểu t́nh tại Sài G̣n và Hà Nội phản đối chính quyền Cộng Sản xâm phạm
quyền lợi của người dân.
Những hoạt động của tôi được Cộng Sản cho là “điên cuồng chống phá cách
mạng Việt Nam”, đă làm cho họ tức tối và lập tức họ đáp trả ngay bằng
những hành động “điên cuồng”. Một giấy triệu tập do Trưởng Công an Huyện
kư đă được chính quyền cơ sở (chính quyền thị trấn Hữu Lũng) trực tiếp đưa
cho tôi và tôi có mặt đúng thời gian theo giấy triệu tập. “Tiếp tôi” tại
trụ sở Công an Huyện, ngoài Trưởng Công an Huyện mặc quân phục c̣n có hai
người mặc thường phục. Trưởng Công an Huyện làm thủ tục, nghi thức ban
đầu:
-
Giới thiệu với anh Hồi đây là Hoàng Anh, Trưởng pḥng PA38 và đây là Lê
Duy Thực, Đội trưởng của pḥng PA38 Công an Tỉnh Lạng Sơn, hai anh sẽ trực
tiếp làm việc với anh. Nói rồi Trưởng Công an Huyện đi ra ngoài.
Hồi
c̣n nhỏ, thỉnh thoảng tôi đi theo bố tôi mua trâu, mục đích mua về bán lại
kiếm ít chênh lệch, người ta thường gọi là “lái trâu”. Tôi học được khá
nhiều kinh nghiệm chọn trâu. Đến bây giờ tôi vẫn rất thành thạo trong việc
chọn con trâu để làm giống, để cày, kéo. Đối với người nông dân thời ấy,
“con trâu là đầu cơ nghiệp”; đời người có ba việc lớn:”lấy vợ, làm nhà,
tậu trâu”. Con trâu đẹp, khoáy phải tṛn, đóng ở hai bên bả vai và hông
phải cân; hai bên khoáy lệch nhau là loại trâu bướng, khi cày, kéo nặng
hoặc lúc mệt lập tức phá bĩnh, không chịu đi, quay lại sinh sự với chủ.
Chân chạm khoẻ, móng đè lên nhau là loại trâu yếu, có bệnh tật. Mắt đen là
trâu lành, tốt, mắt đỏ là loại trâu hung hăn, có thể húc cả chủ khi bị chủ
bắt làm quá sức. Răng đều, mơm ngắn, hai bên bạnh ra là loại trâu chịu khó
gặm cỏ; mơm dài thẳng tuột, răng nhấp nhô là loại chăn dắt khó, là loại
“khách không mời cũng xông đến” với ruộng lúa, băi ngô, vườn mầu của bất
cứ nhà ai. Đuôi dài, gốc đuôi mập, ngọn đuôi búp măng là trâu lành, có
phúc lộc cho chủ; ngọn đuôi nứt được gọi là “mang sà” là loại trâu sát
chủ; lông đuôi phải đen, lông đuôi có vệt trắng là chủ nuôi nó sẽ có tang
lớn. Lưỡi trâu có mầu hồng là tốt nhất, c̣n không th́ có màu trắng nhạt
cũng được; lưỡi có màu đen, hoặc chấm đen gia chủ dễ bị người khác đặt
điều, đơm chuyện, vợ chồng gia chủ nghi kỵ, dễ bị tan vỡ hạnh phúc. Đôi
sừng lệch nhau, gia chủ vợ chồng, con cái khó bảo nhau, gia đ́nh lục đục,
hay căi cọ.Tai to, cân xứng th́ tốt lành; ngược lại tai nhỏ, hoặc bên to,
bên nhỏ, gia chủ gia chủ bị hăm tài, dễ bị người ngoài coi thường hoặc
khinh rẻ. Căn cứ vào độ dài của con trâu, ṿng ngực, ṿng bụng và chiều
cao của con trâu, người ta có thể đoán được trọng lượng của nó với độ
chính xác tới gần 100%. Tôi học được bởi được đi theo mấy tay chuyên săn
trâu thịt.
Đối
với con người cũng vậy, nh́n tướng mạo, khuôn mặt, dáng đi… cũng có thể
nhận biết được người lành, người dữ, người quân tử, kẻ tiểu nhân. Nhưng
con người không phải cái ǵ và lúc nào cũng thể hiện ra bên ngoài về bản
chất bên trong, bởi con người là động vật cấp cao. Trong một chừng mực nào
đó, ư thức có thể điều chỉnh được bản chất, v́ vậy làm người dễ lầm tưởng,
nhưng không phải lúc nào ư thức cũng điều chỉnh được bản chất. Vào một
thời điểm nào đó khi các yếu tố bên ngoài tác động mạnh mẽ trực tiếp vào
bên trong (bản chất con người), lúc này ư thức hoàn toàn bất lực, nhường
chỗ cho bản chất lộ nguyên h́nh ra bên ngoài. Cho nên để nhận biết về bản
chất con người cần phải có quá tŕnh và đặc biệt là có hoàn cảnh, điều
kiện để bản chất có dịp phơi bày.
Tôi
đă có dịp đọc khá kỹ về Kinh Dịch và các loại sách nói về tướng, số con
người, và khi đem đối chiếu với thực tế th́ cảm thấy rất thú vị và nhiều
khi say mê nó, bởi có nhiều cái rất đúng.V́ vậy tôi không thể bỏ qua cơ
hội này để nh́n nhận tướng mạo viên sĩ quan Trưởng pḥng PA38, Công an
Tỉnh Lạng Sơn với mục đích để chủ động đối phó, mặt khác cũng là dịp để so
sánh với những ǵ ḿnh thu lượm được qua sách vở và những kinh nghiệm thực
tế. Tôi bắt đầu để ư kỹ anh ta từ khi tôi bước vào pḥng làm việc mà anh
ta đă ngồi chờ tôi sẵn. Điều đập vào mắt tôi đầu tiên là anh ta có khuôn
mặt khắc khổ, lúc nào cũng cười gượng, trong điều kiện thoải mái nhất th́
anh ta cũng không bao giờ có được một điệu cười hồn nhiên, vô tư, sảng
khoái. Khuôn mặt này luôn phù hợp với mọi lễ nghi trang nghiêm, hoặc cảnh
“chia ly, tan đàn xẻ nghé”; một khuôn mặt “bất hậu”, bởi khuôn mặt anh ta
găy khúc, cằm nhọn. Anh ta có kiểu dáng vóc nh́n nghiêng ra một người,
nh́n thẳng ra một người khác, đó là con người “tiền hậu bất nhất”. Có chút
mưu mô, xảo quyệt nhưng không thâm hiểm, là con người “đoản mưu” nên việc
“mưu lược” anh ta rất hạn chế. Là con người trở giọng như bàn tay, nên cần
thận trọng trong kết bạn, nhất là trong làm ăn. Hung hăng, hiếu thắng là
tính nổi trội của anh ta, anh ta có thể làm bất cứ điều ǵ để chứng tỏ khả
năng của ḿnh, mặc cho “lợi bất cập hại” hoặc hậu quả ra sao. Là con người
dễ mắc sai lầm, thất bại trong mưu lược, nhưng lại gặt hái được thành công
trong những công việc cụ thể, sự vụ. Là con người dễ nản chí khi gặp trắc
trở hoặc thất bại.
-
Anh Hồi có biết tôi? Trưởng pḥng Hoàng Anh hỏi.
-
Tôi biết. Tôi đă gặp anh ở Huyện Lộc B́nh, hồi đó anh là Trưởng Công an
Huyện Lộc B́nh.
-
Vâng, anh rất nhớ.
-
Anh em chúng tôi được cấp trên giao làm việc với anh thời gian cũng dài
dài, v́ có nhiều vấn đề cần làm rơ với anh. Tôi rất mong anh có thái độ
nghiêm túc hợp tác với chúng tôi để kết thúc càng sớm càng tốt. Điều đó sẽ
có lợi cho cả anh và kể cả chúng tôi, anh Hồi thấy thế nào?
-
Tôi th́ có rất nhiều thời gian, tôi có thể làm việc với anh cả tuần, thậm
chí cả tháng cũng chẳng sao, v́ tôi đă được Đảng, Nhà nước cho thôi việc,
hiện nay tôi chẳng có việc ǵ để làm.
-
Thời gian vừa qua anh làm những ǵ?
-
Anh có thể nói rơ hơn!
- Thời gian qua
anh liên lạc với những ai? Ai liên lạc với anh? Anh nói những ǵ? Viết
những ǵ.
- Có rất nhiều
người liên lạc với tôi, họ hỏi thăm sức khoẻ tôi, hỏi t́nh h́nh của tôi
hiện nay ra sao, và họ chia sẻ cùng tôi.
- Họ là những ai?
Ở đâu? Họ nói những ǵ?
- Tôi không thể
nhớ hết được, nhiều lắm. Nhưng làm sao tôi phải báo cáo anh mọi quan hệ,
mọi vấn đề sinh hoạt của cá nhân tôi ở đây!
- Anh không biết
anh đang làm việc với ai? Giọng trưởng pḥng bắt đầu gay gắt.
- Tôi biết, tôi
đang làm việc với Công an Tỉnh, nhưng tôi không hiểu nội dung làm việc của
anh. Nói đúng hơn, tôi không có trách nhiệm phải trả lời hết những nội
dung câu hỏi của anh. Tôi đề nghị anh đi vào những nội dung cụ thể, liên
quan đến nhiệm vụ của cấp trên giao cho anh, tôi sẵn sàng. |